Thứ Bảy, 13 tháng 1, 2018

Chương 19

Vì đã được tiết lộ chút thông tin về số người tham gia nên khi đối mặt với hàng trăm con mắt mãnh liệt hướng đến phía này, bọn họ cũng không ngạc nhiên tới mức làm ra hành động nào thất thố.

“Giờ tớ sẽ đi tìm hai người kia, tạm biệt các cậu.” Uri vẫy tay chào ba đồng đội của mình, tầm mắt đảo nhanh tìm kiếm một bóng dáng.

Hm ~ xem nào ~ theo lời thầy mô tả thì nhóm đó có một cô gái ngoại hình khá nổi bật. Da ngăm, mắt cam, và mái tóc màu xanh bạc hà.

Bộp.

“Đi đâu vậy cô bé?”

Một cánh tay đột nhiên vươn tới đặt trên vai Uri, cùng với nó là một câu hỏi mang đầy ý ngả ngớn đùa giỡn.

Trời ạ! Giữa lúc thi cử căng thẳng này mà vẫn có người rảnh rỗi làm mấy chuyện này sao?

Khóe miệng Uri giật giật, cứng ngắc xoay người lại.

“Cô bé còn nhỏ thế này cũng đến thi chunin ư?” Nhìn thấy nàng quay lại, vẻ mặt hắn vô cùng rạng rỡ, dùng sức mở to cặp mắt hí. “Em từ làng nào tới đây?”

Gì chứ? 

Uri nhướn nhướn mày, chợt nhớ ra lúc nãy vì trễ nên nàng quên đeo băng trán.

Nhưng tên này đúng là phiền phức.

“Ta là người làng nào thì liên quan gì tới ngươi? Thay vì đứng đây nói nhảm, tốt hơn là ngươi nên tập trung chuẩn bị cho bài thi viết.” Không muốn mất thời gian vô ích với hắn nữa, vừa nói xong, nàng phóng vù tới hướng góc phòng, nơi vừa lấp ló một quả đầu xanh nổi bật.

Sau khi đến và xác nhận người kia đúng là cô nàng mà thầy Kakashi đã miêu tả, Uri chủ động lên tiếng giới thiệu, cũng nói rõ mục đích tới đây.

Cô gái từ đầu đến cuối đều duy trì một loại biểu tình lạnh nhạt, nghe nàng giới thiệu tên liền thản nhiên đáp.

“Gọi tôi là Fuu được rồi. Nhóm của tôi còn một thành viên nữa, cậu ta vừa ra ngoài một chút, có lẽ sẽ quay lại ngay.”

Vừa dứt lời, một bóng dáng cao lớn xuất hiện, giọng nói bỡn cợt một lần nữa vang bên tai Uri.

“Có duyên thật đấy! Chẳng lẽ cô bé chính là ninja được làng Lá gửi tới gia nhập đội thi chúng ta?”

“Daiki? Ngươi biết cô ấy sao?” Fuu liếc mắt hỏi.

“A… ừm… tôi mới gặp lúc nãy…” Vừa nhận ra Fuu là người lên tiếng, vẻ mặt tên này thay đổi hoàn toàn, bộ dạng lưu manh biến mất không tung tích.

Chậc! Cái tổ hợp này luôn quái dị như vậy sao? Uri nhíu nhíu mày, âm thầm đánh giá hai ‘đồng đội’ tương lai.

Thái độ của Daiki đối với đội trưởng của mình… rất kỳ lạ. Nó không hẳn là cung kính, hay sợ hãi. Ngược lại, biểu tình đó dường như hòa trộn rất nhiều loại cảm xúc mâu thuẫn. Có chán ghét, căm hận, phẫn nộ, hờ hững, bất bình. Đặc biệt… còn có cả sát ý. Loại tâm tình mãnh liệt này không cách nào che giấu được, dường như chỉ cần cậu ta có cơ hội sẽ lập tức xông tới băm vằm đối phương.

Hiển nhiên Fuu cũng nhận ra điều đó, nhưng cô chỉ khẽ nhếch môi, rồi quay đầu làm như không biết, có vẻ đã quá quen với những ánh mắt như vậy.

Bầu không khí giữa ba người càng lúc càng kỳ quái, tưởng chừng sẽ như vậy mãi mãi, cho tới khi một giọng nói hùng hậu vang lên.

“Tất cả mọi người tập trung nghe đây! Tôi là Morino Ibiki, giám khảo của vòng thi thứ nhất.”

Nghe tiếng hô này, thần kinh mọi người trong nháy mắt đều trở nên căng thẳng, không hẹn mà cùng nhìn về phía người vừa lên tiếng.

Đó là một ninja đứng tuổi, trên khuôn mặt nghiêm nghị nổi bật hai vết sẹo dài, đi cùng ông ta là hơn mười ninja của làng Lá, vẻ mặt ai nấy đều vô cùng nghiêm túc.

“Bây giờ chúng ta sẽ tiến hành vòng thi đầu tiên.” Ibiki tiếp tục nói. “Thay vì chỗ ngồi hiện tại, mỗi người hãy bước lên chọn lấy một lá phiếu có đánh số thứ tự, và quay lại ngồi đúng vị trị viết trên đó. Chúng tôi sẽ phát đề đến tận tay các thí sinh.”

Trên mặt bàn có ghi sẵn rất nhiều số thứ tự. Uri nhận lấy lá phiếu của mình, đảo mắt tìm kiếm chỗ ngồi số 23.

Hm ~ kia rồi!

Nhưng… vị trí đó, chẳng phải ở ngay bên cạnh Gaara sao?

Uri méo mặt đi tới, cố gắng giảm sự tồn tại của bản thân đến mức thấp nhất.

Đùa sao? Cái tên sát thần này nổi tiếng coi mạng người như cỏ rác, ai biết hắn có đột nhiên chướng mắt muốn ra tay giết nàng hay không. Dù sao lúc này gây chú ý không phải chuyện tốt, cứ thu liễm cho xong.

Nhanh chóng di chuyển đến vị trí của mình, Uri lơ đãng nhìn qua những người còn lại.

Fuu ngồi ngay bàn đầu tiên, bên trái là một ninja làng Cỏ. Kế sau đó là Naruto ở bàn hai và Daiki ở dãy một của bàn bốn. Sakura, cậu ấy ngồi ở bàn thứ năm, bên cạnh là Temari của làng Cát và Shino của làng Lá. Còn lại là Sasuke yên vị cách đó hai dãy.

Hừm…

Kết luận một câu là chẳng có ma nào quen biết ngồi gần nàng cả!

“Trước khi bắt đầu làm bài, có một số điều lệ quan trọng ta cần nói trước. Và nên nhớ là ta sẽ không nhắc lại lần hai, vì vậy hãy tập trung mà nghe cho rõ.” Ibiki cầm viên phấn gõ nhẹ lên mặt bảng. “Điều thứ nhất : đây là một bài thi điểm trừ. Tất cả thí sinh đều bắt đầu với số điểm tuyệt đối là 10, bài thi cũng có 10 câu hỏi tương ứng, mỗi câu làm sai sẽ bị trừ một điểm.”

“Điều thứ hai : đây là bài thi đồng đội. Nghĩa là điểm chung của mọi người sẽ quyết định việc đậu hay rớt cho cả nhóm.”

“Điều thứ ba : nếu giám khảo phát hiện ra các cậu đang gian lận hoặc làm gì đó tương tự, thì mỗi lần như thế, các cậu sẽ bị trừ 2 điểm. Nói cách khác, có thể có những thí sinh bị loại trước khi họ làm xong bài thi.”

“Và – điều cuối cùng : bất cứ ai bị điểm 0, cả đội sẽ bị loại.”

Theo từng câu nói của Ibiki, sắc mặt các thí sinh cũng ngày càng u ám.

Naruto ôm đầu gục trên bàn, tâm trạng khủng hoảng không cách nào hình dung.

Làm sao đây? Phải làm sao đây? Nếu mình bị 0 điểm, cả Sakura và Sasuke cũng sẽ bị loại theo!!! Như vậy chẳng phải họ rớt kỳ thi này chỉ vì chung nhóm với mình sao?

Sakura và Sasuke không hẹn mà cùng nhìn nhau, cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ. Đến cách duy nhất cứu vãn tình thế là cố gắng làm thay cho phần của Naruto để bù điểm qua cũng không được, vậy thì bọn họ phải làm thế nào đây? Nhìn bộ dạng tên ngốc kia như thể sắp bỏ cuộc luôn vậy. 

Nhưng… đó còn chưa phải chuyện bọn họ lo lắng nhất. 

Thứ khiến cả ba cảm thấy không an lòng hơn cả chính là…

Nhóm của Uri!

Nếu vòng thi này áp dụng cái cách chấm điểm quái gở kia, thì rất có khả năng hai ninja làng Thác sẽ làm liên lụy đến cậu ấy. Nếu thực sự xảy ra chuyện đó, chẳng phải rất bất công đối với Uri sao?

Giữa lúc tâm trạng các thí sinh đang vô cùng phức tạp, Ibiki lại đầy thâm ý nói ra một câu. “Mọi người đến đây đều là để tham gia thi lên Chunin. Vì vậy, nếu muốn vượt qua kỳ thi này, hãy hành động như một ninja chân chính. Câu hỏi thứ 10 của đề sẽ được tiết lộ vào phút thứ 45. Các cậu có một giờ để làm bài. Bắt – đầu!”

Sau khi nghe được hiệu lệnh, mọi người lập tức tập trung vào đề thi, cố gắng suy nghĩ tìm phương pháp giải quyết.

[Quan sát ảnh, biết rằng khoảng cách xa nhất mà ninja trong ảnh có thể phóng shuriken là 7 mét. Đối với kẻ địch trong tầm phóng như vậy, trình bày các phương án tấn công khả thi.] 

[Quan sát ảnh, giải mã toàn bộ ám hiệu.]

[Quan sát ảnh, trình bày biểu đồ quãng đường ngắn nhất để mười thanh kunai tại điểm A có thể đâm trúng các đối tượng ngụ tại C mà không bị phát hiện bởi nhóm ninja B đang đứng bên trái.]

[Quan sát ảnh…]

[…]

Sau khi cẩn thận đọc hết chín câu, Sasuke chậm rãi đặt tờ giấy xuống, sắc mặt âm trầm không rõ, chỉ có khóe môi khẽ nhếch vẽ nên một nụ cười nhạt.

Ha ha, hiểu rồi! Với đề thi này, mình…

Không thể trả lời bất cứ câu nào cả!

Bên phía Naruto, tình trạng của cậu cũng không khá hơn chút nào. Vừa đọc xong toàn bộ các câu hỏi, cảm giác khủng hoảng trong lòng quả thực tăng gấp vạn lần lúc trước.

Ngược lại, chỗ Sakura, việc giải bài dường như khá ổn. Thứ duy nhất làm cô lo lắng là hai cậu bạn sẽ gian lận quá lộ liễu, và để bị phát hiện.

Chẹp.

Uri nhàm chán xoay xoay bút, mắt dán chặt vào từng câu trên đề thi.

Khốn thật! Đây rõ ràng là một bài làm tổng hợp! (╬ ̄皿 ̄)

Nếu muốn giải hết cái đống này, phải vận dụng cả công thức lý thuyết lẫn kinh nghiệm thực tế, mà từ lúc đến học viện nàng chưa hề tham gia buổi học nào cả. Giải bằng niềm tin sao? 

Tuy nhiên… chuyện này có lẽ đã chẳng còn quan trọng nữa rồi. Dựa theo những gì Ibiki nói, việc nàng cần làm bây giờ hẳn là dùng hết khả năng của mình mà… gian lận đi?

Hiển nhiên, không ít người trong phòng thi cũng đã nhận ra điều đó. Đủ thứ chiêu trò, mánh khóe được tung ra. Không khí bề ngoài tưởng chừng vô cùng yên bình, nhưng ẩn dưới đó lại là trận trận sóng ngầm mãnh liệt.

Chú chó nhỏ của Kiba dùng cặp mắt linh động quan sát khắp nơi, thỉnh thoảng phát ra những tiếng sủa khe khẽ. 

Kankuro điều khiển con rối Karasu của mình – trong hình hài một giám khảo, công khai nhìn qua các thí sinh. 

Dosu Kinuta lợi dụng sở trường về âm thanh của mình, lắng nghe tiếng bút của người phía sau, thành công xác định được câu trả lời thông qua tiếng vọng, thứ tự viết và số nét chữ.

Chú bọ Kikaichuu của Shino cũng rất có ích trong việc quan sát và miêu tả đáp án. 

Tenten khéo léo sử dụng các sợi dây để điều chỉnh tấm gương ẩn trên trần nhà, giúp Lee có thể nhìn thấy bài làm của các thí sinh khác mà không bị phát hiện. 

Sasuke sử dụng đồng thuật tả luân nhãn, sao chép toàn bộ thao tác của người trước mặt.

Neji kích hoạt Byakugan, trực tiếp nhìn xuyên thấu đối thủ. 

Ino dùng chuyển tâm thuật xâm nhập vào tâm trí Sakura, không chút khó khăn lấy được đáp án.

Gaara che mắt thí sinh khác bằng cát của mình rồi dùng con mắt thứ ba để chép đáp án của anh ta.

Fuu mắt lạnh nhìn mấy vị giám khảo chỉ cách mình chừng một mét, im lặng cúi đầu xuống, từ miệng cô, một chuỗi chất lỏng lấp lánh như thủy tinh trào ra, chậm rãi khuếch tán vào không khí, thành công ngăn cản tầm nhìn của thí sinh bên cạnh, sau đó nắm chắc thời gian lấy được toàn bộ đáp án mà không làm kinh động bất cứ ai. Mặt khác, cô nhanh chóng sử dụng bí thuật ngụy trang, gửi đáp án đến cho hai người đồng đội.

Chương 18

“Chào các em.” Kakashi đứng trên thành cầu nhìn bốn đứa học trò, cười híp mắt nói.

“Các cậu có để ý không, dạo này thầy ấy xuất hiện rất đúng giờ.” Sakura thì thầm.

“Phải đấy, nhớ lúc trước còn bắt chúng ta đứng đợi ít nhất là mấy tiếng đồng hồ. Bây giờ đột nhiên nghiêm túc thế này, khẳng định có bí mật.” Naruto liếc mắt nghi ngờ nhìn ông thầy nào đó.

“Nhưng xét cho cùng thì thế này cũng tốt. Ít nhất việc tớ bỏ cả thời gian ngủ nướng và sấy tóc để chạy vội tới đây cũng không coi là uổng phí.”

“Đúng đó. Tớ còn bỏ qua cả bữa sáng, thậm chí chưa kịp đánh răng rửa mặt đây nè.”

Ê, giỡn mặt nhau à? =.= 

“Khụ khụ.” Kakashi nhảy xuống đứng đối diện mấy đứa học trò, hắng giọng thông báo. “Tin nóng đây! Ta đã đề cử các em tham gia kỳ thi Chunin sắp được tổ chức ở làng ta.” 

Một câu này, hiển nhiên vô cùng có sức công phá.

“Kỳ thi chunin ư?!”

“Đúng vậy, đây là đơn đăng ký.” Kakashi chìa ra bốn tờ đơn, giao cho từng người. “Mặc dù là một cuộc thi nhưng nó không hề bắt buộc. Các em được quyền quyết định sẽ tham gia hay không. Nếu có, hãy điền vào lá đơn này, ba ngày sau đến trường lúc một giờ chiều, phòng 301. Vậy nhé.” Vừa dứt lời, anh lại biến mất nhanh chóng, hệt như lúc vừa xuất hiện.

“Hay quá! Hay quá! Mình sắp được làm chunin rồi!” Naruto nhìn tờ đơn trong tay, nghĩ tới cuộc thi sắp tới, không nhịn được vui vẻ nhảy cẫng lên.

“Thảo nào… vậy đám người ngoại quốc chúng ta thấy hôm trước cũng là genin tới đây tham gia thi tuyển rồi…” Nghĩ tới chuyện này, sắc mặt Sakura càng thêm âm u. Trong nhóm 7, thực lực của cô là yếu nhất, làm sao có thể tham gia chứ? Huống hồ còn có khả năng phải đối đầu với mấy người làng khác nữa. Làm sao mà thắng được?

“…” Đối với cuộc thi này, giống như Naruto – cả Sasuke và Uri ít nhiều đều có chút chờ mong. Dù sao… với thành phần tham gia trải rộng khắp các nước như vậy, đây sẽ là một cơ hội rất tốt để kiểm tra năng lực của mình.

oOo

Sau khi cuộc tranh cãi giữa Kakashi và Iruka kết thúc bằng việc tổ chức một cuộc khảo hạch cho các thí sinh, kết quả nhận được không ngoài dự đoán – tất cả đều đỗ. Những phân thân do Iruka gửi đến toàn bộ đều bị đánh bại.

Đối với chuyện này, các genin lại không quá để tâm, căn bản chỉ cho là trò đùa của một tên rỗi hơi nào đó, liền không nghĩ gì nữa, chuyên tâm chuẩn bị cho cuộc thi.

Sáng hôm đó, lúc Sakura tới cũng đã khá muộn.

“Ủa, Uri vẫn chưa đến sao?”

“Đừng lo. Cậu ấy có nhắn kêu chúng ta vào trước báo danh rồi, một lát nữa cậu ấy sẽ vào ngay.”

“Oh, ra là vậy. Ch… chúng ta vào thôi.” Mặc dù ngày hôm qua đã đánh bại được tên ninja bí ẩn kia, nhưng Sakura vẫn chưa thực sự tự tin về khả năng của mình.

Cả ba chậm chạp bước đến căn phòng được chỉ định.

oOo

“Coi kìa, thực lực như vậy mà cũng đòi thi chunin sao? Tốt nhất các ngươi nên về tập luyện thêm vài năm nữa.”

“Chunin là người sẽ đứng đầu một nhóm và chịu mọi trách nhiệm, từ những sự cố xảy ra trong khi làm nhiệm vụ, cho tới sự sống chết của các thành viên trong nhóm mình. Chẳng lẽ các ngươi cho rằng nó sẽ chỉ đơn giản như những buổi tập luyện bình thường sao?”

“Bọn ta từng chứng kiến không ít người từ bỏ ý định làm ninja, thậm chí phải mang thương tật cả đời sau cuộc thi này. Đuổi những kẻ không có khả năng đậu thì chẳng có gì là sai cả.”

Nhìn hai người đang đứng chắn trước cửa nói ra những lời đầy đạo lý, Sasuke nhếch môi bước lên.

“Đủ rồi chứ? Cảm phiền hai vị dẹp mấy trò ảo thuật vớ vẩn này. Chúng tôi cần lên tầng ba.”

Nghe Sasuke nói, mọi người đều có chút kinh ngạc. Những kẻ không biết thì chỉ cảm thấy cậu đang nói nhảm, còn những người đã biết – điển hình là hai vị giám khảo Izumo, Kotetsu lại cảm thấy khá bất ngờ về năng lực nhận biết của cậu.

“Phải không Sakura?” Đang lúc mọi người xôn xao bàn tán, Sasuke nghiêng đầu nhìn lại phía sau. “Cậu vốn là người đầu tiên phát hiện ra chuyện này mà. Cũng phải thôi, vì dù sao thì… trong nhóm chúng ta, chỉ cậu mới có khả năng nhận biết và phân tích ảo thuật nhạy bén nhất.”

Hả?

“Cậu…” Sakura bất ngờ được khích lệ như thế, vô cùng cảm động, xốc lại tinh thần dõng dạc nói với đám người trước mặt.

“Chính xác! Ngay từ đầu tôi đã nhận ra, đây mới chỉ là tầng hai mà thôi.”

“Khá lắm.” Kotetsu cười cười, phá giải ảo thuật, thân hình bất ngờ lao về phía Sasuke.

Đang lúc mọi người cho rằng giữa cả hai sẽ xảy ra một trận chiến, Rock Lee lại đột nhiên chen vào giữa, dùng tay chặn lại cả hai đòn tấn công trước ánh mắt không thể tin của Sasuke.

“Chuyện gì đây? Chẳng phải chúng ta đã thỏa thuận sẽ không gây chú ý rồi sao?” Neji bước lên truy vấn.

“À, thì…” Rock Lee ấp úng đáp, bước chân nhanh chóng di chuyển tới một nơi.

“Thiệt tình! Còn không phải vì cô ta sao?” Tenten ôm trán bất đắc dĩ.

Phía bên này, anh chàng chân mày rậm đã tiếp cận được mục tiêu. “Xin tự giới thiệu, mình là Rock Lee. Còn cậu tên Sakura phải không?” Nói đến đây, anh chàng nhe răng nở nụ cười sáng chói, tuyên bố. “Hãy làm bạn gái mình! Mình sẽ bảo vệ cậu suốt đời!”

Hơ… 

Mọi người triệt để hóa đá.

“Không… đời nào…” Sakura tái mặt quan sát cậu từ trên xuống dưới. “Thời trang… đúng là thảm họa!”

Rầm! Một câu này trực tiếp giáng hàng trăm hòn đá lớn lên đầu Rock Lee.

Cho nên lúc Uri tới nơi, chứng kiến chính là một cảnh khôi hài như vậy.

“Chà! Có vẻ tớ vừa bỏ qua chuyện gì đó rồi hả?”

“Uri – chan!” Naruto liếc thấy bóng nàng, vui vẻ chạy tới, cặp mắt nảy lửa vốn đang trừng Sasuke, nay biến mất không tung tích. “Vừa rồi có người tỏ tình với Sakura – chan đó!”

“Oh.” Có gì đó sai sai thì phải? Sao mặt cậu ta lại tươi tỉnh thế kia?

“Các cậu! Chúng ta mau đi thôi!” Sakura có vẻ phấn chấn hơn rất nhiều, cao hứng vẫy tay gọi bọn họ.

Cả bốn người bước chậm vào căn phòng 301. Ngoài dự đoán, Kakashi đã đứng chờ sẵn bên trong.

“Thầy rất vui vì các em đều đến đây. Có lẽ cũng tới lúc thầy nên nói thật cho mấy đứa về nội quy của cuộc thi này rồi.”

“Nội quy? Chẳng lẽ vẫn còn điều gì chúng em không biết sao?” Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Kakashi, Uri nhíu mày lên tiếng.

“Đúng vậy.” Kakashi gật gù. “Có một sự thật là cuộc thi này chỉ có thể tham gia nếu một đội đủ ba người mà thôi. Ngược lại, nếu đội nào thiếu người, sẽ bị xem như không đủ điều kiện tham dự.”

“Nhưng chẳng phải trước đó thầy đã nói rằng việc tham gia hay không là tùy ý các thí sinh sao? Thầy nói dối chuyện đó?” Sakura sững người hỏi.

“Cũng có thể xem là như vậy. Dù sao, cái ta muốn là các em đều đến với cuộc thi này trên cơ sở tự nguyện, không có vướng bận gì cả.”

“Và giờ thì chuyện gì sẽ xảy ra đây? Thầy cũng thấy đó – nhóm chúng ta có bốn người…” Uri nhắm ngay vấn đề mấu chốt, hỏi.

“Chuyện này…” Ánh mắt Kakashi có chút phức tạp. “Tổng số genin tham gia kỳ thi năm nay là 156 người, tương ứng 52 nhóm, bao gồm ninja từ 6 làng : làng Cát, làng Mưa, làng Cỏ, làng Lá, làng Thác và làng Âm Thanh. Mỗi đội thường được quy định sẽ chỉ gồm ba người, nhưng riêng trường hợp của nhóm chúng ta, vốn sau khi vượt qua vòng một và hai sẽ tiến hành bốc thăm cho một người tiến thẳng vào chung kết. Tuy nhiên…” Nói đến đây, Kakashi hơi ngập ngừng. “Vài giờ trước, Hokage – sama nhận được tin một thành viên trong đội ninja đến từ làng Thác Nước gặp phải sự cố ở khách sạn, bất hạnh bỏ mình. Chuyện này vốn là lỗi của chúng ta, nhưng đối phương không hề truy cứu, chỉ yêu cầu tiếp tục được tham gia kỳ thi với sự trợ giúp của một thành viên làng Lá. Vừa vặn, nhóm chúng ta lại có bốn người, nên…”

“Em hiểu rồi.” Nhìn Kakashi không giấu được vẻ áy náy, Uri cười khẽ. “Một người trong nhóm chúng ta sẽ tham gia vào đội ninja của làng Thác, đúng chứ?”

“Phải.” Kakashi cúi đầu nhìn thẳng mặt nàng, nói tiếp. “Và mọi người đã quyết định chọn em, Uri. Em sẽ tham gia kỳ thi này cùng với hai genin làng Thác.”

“Gì chứ? Ý thầy chẳng phải là Uri – chan sẽ không được thi cùng bọn em? Chuyện này sao có thể? Thật bất công!” Naruto nghe thầy nói, hiểu câu được câu không, chỉ biết là Uri sẽ phải tách ra khỏi nhóm, bất mãn kháng nghị.

“Naruto nói đúng! Tại sao Uri lại phải làm việc chung với những người cậu ấy chưa từng gặp bao giờ?” Sakura lo lắng hỏi.

“Hơn nữa, cuộc thi này yêu cầu phải đủ ba người, rõ ràng là để phối hợp đội. Mấy người đó ở làng khác, làm sao đảm bảo họ sẽ không cản trở cậu ấy chứ?” Sasuke nghĩ tới một khả năng, trầm giọng nói.

“Các cậu.” Uri nghiêm túc nhìn cả ba. “Tớ rất vui vì mọi người đều lo cho tớ, nhưng các cậu cũng nên biết, chuyện này chỉ là tạm thời mà thôi, nếu không có gì bất ngờ, có lẽ ngay sau vòng thi lý thuyết chúng ta sẽ gặp lại.” Nghĩ tới vấn đề Sasuke nói, nàng khẽ bổ sung. “Về phía hai ninja làng Thác, bọn họ hiểu lý lẽ như vậy, chuyện phối hợp chắc sẽ không quá khó khăn.”

“Nhưng... tại sao phải là cậu chứ?” Naruto không cam lòng để Uri chịu ủy khuất như vậy, cao giọng nói. “Chúng ta đều giống nhau, đều là thành viên đội 7. Chẳng có lý do gì để cậu phải làm vật hi sinh cả…”

“Đủ rồi Naruto.” Kakashi nghiêm mặt nói. “Chúng ta chọn Uri là vì năng lực, bản lĩnh và tính cách ổn trọng của em ấy. Chuyện này không chỉ là tranh tài giữa các thí sinh, mà còn liên quan đến cả mối giao hảo giữa hai làng. Thầy có lòng tin rằng Uri tuyệt đối có thể làm tốt.”

“Cảm ơn thầy.”

“…”

Sau khi đã thống nhất xong, đội 7 cùng nhau bước vào căn phòng được chỉ định – nơi quy tụ những thí sinh giỏi nhất năm nay.

Văn Án

Tác phẩm : Sinh Tồn Ở Thế Giới Ninja. Tác giả : Huyết Nguyệt Uyên Nhi. Thể loại : Xuyên không, đồng nhân, nam nữ cường, np. Giới thiệu :...